khuây khoả phù vân
Khuây Khoả Phù Vân
Vườn xuân thắm ngọt ngào, êm ả
Ta với Nàng rỉ rả bài ca
Sáu câu vọng cổ đậm đà
Cùng nhau khuây khoả, phôi pha tủi sầu
Duyên ngang trái đoạn cầu lỡ nhịp
Hướng đôi bờ da diết, bâng khuâng
Luyến lưu, nhung nhớ ngập tràn
Mà ôi! Phải chịu ngỡ ngàng tuyết sương
Trời viễn xứ, tơ vương héo hắt
Chốn quê nhà sắc nhạt màu thu
Không gian bảng lảng mịt mù
Trầm ngâm lối ngõ âm u vật vờ
Ngày man mác, thẫn thờ trí não
Đêm lạnh lùng đau đáu, hoài ai
Yêu trăng trọn ánh trăng đầy
Khóc trăng khuất nẻo, lắt lay nỗi niềm
Bầu trống vắng, con tim thổn thức
Tĩnh mạch luồng từng phút nghẹn trôi
Xót xa, cay đắng, ngậm ngùi
Loang vào sâu thẳm bật nhồi tái tê
Thao thức nghĩ lê thê, cuồn cuộn
Gợn sóng lòng quấn cuốn tâm tư
Lắm khi dã dượi bơ phờ
Ngả nghiêng khựng gót, lờ mờ quạnh hiu
Lặng lẽ tím khung chiều thả bước
Ảnh chập chờn bến nước Tiêu Tương
Cảm ai cảnh biệt ly buồn
Cũng ngần canh cánh, đoạn trường, chơi vơi
Ta với Nàng! Q. Ơi! Diễm phúc
Nghĩa tâm đồng, cạn chén mênh mang
Lỡ làng mai trúc phù vân
Đành thôi lững thững khung tầng hồn thơ
Dòng sông cũ kia chờ, đó đợi
Sẽ một ngày trở lại mái xưa
Giờ đây thong thả bốn mùa
Thênh thang thuyền mộng ngân nga cung đàn...
03/05/2020
Nguyễn Thành Sáng