Poem logo
Poem logo

gánh buồn

Tác giả: Thiên Ân
GÁNH GIỌT BUỒN
Con người vốn có thói quen
Tinh sương ngồi góc bén duyên li trà
Cà phê từng giọt đậm đà
Luận bàn thế sự gần xa , xa gần

Kể từ ngọn gió lấn sân
Khóm cây trút lá thưa dần dấu chân
Then cài cửa đóng vết hằn
Liêu xiêu giọt nhớ trăm phần trăm phai

Bóng hồng chải suối tóc dài
Muôn viên sỏi nhỏ dấu hài giẫm qua
Hồn cây phong thủy lệ nhòa
Héo khô rên rỉ tình sa cánh mềm

Lục trong trí nhớ cũ mèn
Mới hay còn gọi tên em thật hiền
Ghế nghiêng ai chất đống lên
Người em xa vắng một triền ca dao

Cà phê đăng đắng vì sao?
Nhạc tình đứt gánh hồi nào ai hay?
Mắt sầu điệp khúc sông dài
Hở môi ngượng nghịu khéo dai dẳng lòng

Quán buồn câu chuyện ngủ đông
Tuổi đời cứ thế mênh mông tuổi đời
Trông vời không thấy bóng người
Khóc hoàng hôn rụng tả tơi dấu hờn

Lòng lăn mải miết đầu non
Bao giờ nắng ấm thiệt giòn ghé sang?
Ngày 13/4/2020
Thiên Ân ( Bình Dương)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm