thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (2016)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2016)
Dĩ Vãng Hoài Vương
Đường đê hoang vắng bước chiều nay
Tia nắng lụn dần quyện gió bay
Tiết chuyển sang đông bầu rét lạnh
Cõi lòng hiu quạnh giọt sầu lay
Dĩ vãng ngọt ngào mãi vấn vương
Chuỗi dài thao thức nỗi thê lương
Hằng đêm tự nhủ, khù khờ dại
Sao phải ấp ôm khúc đoạn trường?
Réo rắt ngậm ngùi bìm bịp kêu
Dòng đời dâu bể vẫn xoay đều
Duyên xưa thắm đượm theo ngày tháng
Trời cợt vui đùa gieo trớ trêu…
Hẹn hò chốn cũ tiếng sông ngân
Lãng mạn đôi tim thuở mỗi lần
Mưa đổ mây luồn mù mịt phủ
Dang tay làm mũ tạm che thân
Nầy hè oi ả giữa màn đêm
Đặt nhẹ lên môi những nụ mềm
Tha thiết tận sâu lời sóng hát
Nhịp nhàng len lỏi dạ thương thêm
Kia công viên ghế đá thời qua
Rêu phủ không gian sắc nhạt nhoà
Kỷ niệm hôm nào xây mộng ái
Nguồn yêu trỗi dậy điệp ngân nga…
Tủi buồn khắc khoải kiếp long đong
Chầm chậm bến xưa con nước ròng
Tấp nập ngược xuôi thuyền vội vã
Khói sương bảng lảng bóng thầm mong!
December 9, 2018
Tam Muội
Cũng Thời Giống Em
Bầu hanh nắng, công viên nẻo vắng
Em ngồi kia đọng lắng điều chi
Mà sao như thể mải mê
Chẳng màng thui thủi giữa bề quạnh hiu...
Trên xám bạc rải nhiều oi bức
Dưới lờ mờ chẳng chút gì say
Vậy mà vẫn cứ ở đây
Vẽ tranh lá rụng, lắt lay bóng trời
Có phải chăng biển đời ngập sóng
Thuyền của em dao động triền miên
Nỗi niềm trước cảnh ngả nghiêng
Tràn đầy lo lắng, ưu phiền, băn khoăn
Để xuân mộng tơ đàn réo rắt
Biến dây chùng, héo hắt ngân nga
Du dương, êm ả bài ca
Hoá thành dang dở, xót xa, vật vờ?
Hay sắc tím phủ bờ yêu dấu
Sớm tối chiều, đau đáu, mênh mang
Sợ rồi lặng lẽ vầng trăng
Lững lờ chầm chậm lụn tàn canh khuya
Khiến u ám quyện hoà lam khói
Trải mịt mùng, rười rượi gió sương
Để cho giá lạnh đêm trường
Co ro trăn trở, tư tương não nề...?
Tôi lữ khách, bên lề thao thức
Cũng một thời nhói nhức phù vân
Cũng từng chỗ vắng như em
Cũng trầm thổn thức trái tim của mình...
10/05/2020
Nguyễn Thành Sáng