thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (2018)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2018)
Thổn Thức Kiếp Người
Khí tượng ngày qua dự báo rằng
Bão tràn sắp tới giữa mùa căng
Kéo theo ngọn tuyết, cơn vần vũ
Vạn vật đương đầu với giá băng
Chiều buông tan sở chạy sang đường
Vội tấp xe vào, bước khẩn trương
Ghé chợ sắm vài đồ lỉnh khỉnh
Lỡ thời tiết xấu, khỏi ăn tương
Bỗng thấy cụ già tóc bạc phơ
Mắt nhìn lơ đãng tợ đang chờ
Lêu nghêu lặng lẽ trên gành đá
Túi vải đeo lưng, dép bụi mờ
Nét mặt uy quyền dầy dạn sương
Trán tô điềm đạm nguyệt hoa nhường
Đạo phong cốt cách hồi son trẻ
Sắc thái hiên ngang khá quật cường
Mộ cảnh hà chi sống vật vờ
Nhân tình ấm lạnh đã thờ ơ
Nay thân ngủ gió nằm mưa nắng
Mảnh áo miếng cơm phải cậy nhờ
Cớ gì cô độc bể lao đao
Con cháu chẳng hay hiện thể nào
Mà vất vưởng mình nơi phố thị
Mong người thương xót mở hầu bao
Lớp lớp thủy triều cuồn cuộn giăng
Khi chân Lão đứng mất thăng bằng
Dường như kiệt quệ vì cơn đói
Thườn thượt sóng soài hết lượng năng
Làn hơi yếu ớt thở thều thào
Lấp bấp dăm lời muốn gửi trao
Phút cuối trối trăng cùng kẻ lạ
Cõi trần thoắt rụng sợi lông mao.
September 4, 2019
Tam Muội
Ông Lão
Bước lựng khựng lần theo khoảng dốc
Gậy tay cầm, lộc cộc ráng đi
Đằng kia đậu bốn chiếc xe
Chìm trong lặng lẽ, kéo rề chơ vơ...
Ai ở đây để chờ đợi lão
Ai ở đây để lão ghé thăm
Vậy mà cực nhọc tấm thân
Nửa vầng trán hói nhíu nhăn mấy lằn
Bảng vàng đỏ lửng giăng đằng ấy
Cách ở xa, tợ thấy cận mày
Như trầm thổn thức phút giây
Nhìn hoàng hôn nhạt, kéo dài ánh lu...
Dưới xỏ dép mặc dù "Bỏ áo"
Đố kẻ cưới dám bảo lôi thôi
Biết đâu cánh nhạn trùng khơi
Chẳng màng tươm tất, tả tơi, mất còn
Hoặc hào sảng tâm hồn lãng tử
Chuỗi dặm trường lữ thứ bôn ba
Xem bề hình thức chỉ là
Mực màu tô điểm ánh ngà bức treo?
Trời hanh nắng, liêu xiêu tuổi hạc
Ngưỡng cận kề còn mất bao lâu
Biết nay lão có lo rầu
Tình cờ bất chợt cây cầu lật ngang
Hay đã thấu phù vân kiếp sống
Thì xá gì cái bóng phù vân
Hiện giờ lụm khụm đôi chân
Giật mình mở mắt, võng nằm oa oa...
11/05/2020
Nguyễn Thành Sáng