Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (2025)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2025)

Chim Xa Đàn

Có những buổi dưới bầu trời lồng lộng
Kéo ngang hàng, khuấy động dãy tầng xa
Đường thênh thang xé gió, chuyển lời ca
Lay trái đỏ, ngân nga từng điệp khúc!

Có những lúc cuồng phong gieo thảm khốc
Giạt ánh hồng, thoáng chốc phả mờ đen
Từ xa xa áng xám kéo về thêm
Rồi trút đổ, ướt mềm đôi viễn xứ

Không tán loạn, cùng nhau xoay tìm chỗ
Cạnh bên vườn, qua đỡ phút tang thương
Dưới vũ giông thao thức cánh ngàn phương
Tìm khuây khỏa, quên buồn trong khoảnh khắc

Những trưa hè, không gian đầy nắng gắt
Mượn thổi lùa, dịu mát nỗi hanh hao
Quên oi ả, khép đôi khoé nhẹ vào
Xa thăm thẳm, vẫn nào thôi vỗ nhịp!…

Một ngày kia khiến chim sầu vạn kiếp
Trúng đạn rồi, liên tiếp lộn không trung
Cánh bị gãy dưới u ám mịt mùng
Niềm khóc hận vẫy vùng không còn nữa

Rớt xuống đất, sau bờ đê vắng nhỏ
Giữa tối sầm muôn thuở của sầu ai
Ôm thân tàn đau nhói dạ hồn bay
Lê từng bước, héo gầy muôn nỗi nhớ…

Rời xa đàn suốt đời mang trăn trở
Chỉ âm thầm than thở với ta thôi
Không làm chim trải bóng tận trùng khơi
Thì gà nhỏ, tự bươi tìm lẽ sống!...



2/11/2016
Nguyễn Thành Sáng



Hoài Vương

Góc quán cà phê quạnh quẽ ngồi
Lão nhìn mây trắng lững lờ trôi
Tay cầm điếu thuốc đưa lên miệng
Rít khẽ vài hơi...nhả khói rồi...

Nhớ lại thủa nao giữa chiến trường
Được lời mật thám của trung ương
Một thân đột kích vòng vây giặc
Xoải cánh chim ưng vốn quật cường

Chẳng may thất thủ, định do Thiên
Vần vũ bỗng nhiên phủ khắp miền
Mặt đất bầu trời che kín mít
Lọt nhầm mũi đạn, trúng ba viên

Đâm chiếc phi cơ xuống vũng lầy
Xác nằm bất tỉnh dưới lùm cây
Xương tan thịt nát, dìm mưa nắng
Khi thức giấc thì...ngay ở đây!

Có nàng thiếu nữ cận kề bên
Yểu điệu nhẹ êm kéo tấm mền
Đắp ngực, kê chân, chừng nguệch ngoạc
Vô tình đụng phải...xuýt xoa rên…

Ôi kỷ niệm xưa khiến đoạn đoài
Đơn phương lỡ kiếp, nào nguôi ngoai
Xui chi gặp gỡ trong giây lát
Để trái tim khô quyến luyến hoài

Mấy chục xuân tàn, em mãi đâu
Có hay kẻ ngốc vấn vương sầu?
Nụ cười, ánh mắt, bao trìu mến
Đã khuấy dòng sông đến đục ngầu.



May 14, 2020
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm