men chiều
Kẻ đứng, người đi tìm một chút
Bóng trời nghiêng ngả núp sau mây
Chiều dài vô vọng, đảo điên say
Mảnh đời sót lại cùng một lúc
Sỏi đá chông chênh, sỏi đá thức
Ngẫm nghĩ đời ai dựa mấy ai
Ném vỡ cười tan rõ vắn dài
Hỏi theo muôn sự mà lẽ sống
Cái thế nhân loại, cái thế gian
Tài danh đổi lấy cũng là xoàng
Tường không vách bám tường không lặng
Ảo ảnh triền miên, ảo ảnh tan
Hớp một ngụm nhỏ, một ngụm thôi
Đủ để chờ mong, đủ để đời
Khoảnh khắc vô biên tìm chưa đến
Chưa về sống lại, chưa tìm thôi ... !
Naza, 11.8.01.