lá xuân chiều
Tác giả:
Nguyễn Bạch Dương
Chiều rất nhạt, dáng riêng em rất đậm. Anh đứng nhìn quên lặng lẽ chiều phai. Có những chiếc lá vàng rơi thật vội. Chờ xuân về đỏng đảnh gọi sương mai. Em chậm rãi đi trong chiều thong thả. Ngày cuối năm mưa lất phất mùa...
|