mùa phượng ấy còn đâu
MÙA PHƯỢNG ẤY CÒN ĐÂU
Nhìn mây tím phía chân trời
Vừa nâng bút họa thơ người năm xưa
Chiều hè bất chợt cơn mưa
Lao xao tiếng gió đung đưa phượng hồng
Sông tình bao nỗi đục trong
Mà thơ sướt mướt theo dòng lệ rơi
Một câu chưa viết thành lời
Cánh hoa mưa trút tơi bời lối yêu
Người đi hôm ấy một chiều
Trong nhau kỷ niệm ít nhiều còn lưu
Để bao nhung nhớ dập dìu
Tình đầu ai biết chữ yêu vô thường
Hỏi lòng mấy nỗi tơ vương
À ơi tin nhạn vạn đường khuất xa
Mong chờ đã mấy xuân qua
Hè vừa gõ cửa tuổi hoa phai rồi
Bài tình... gió thoảng mây trôi
Hồn thơ rụng xuống chân đồi trần ai.
Thiet Duong