thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (2050)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2050)
Lữ Khách Nghe Đàn
Khúc nhạc du dương tận cõi ngàn
Nhẹ nhàng, dìu dặt đượm hồn trăng
Gợi bao vương vấn tình quê cũ
Xúc động lòng ai cứ mỗi lần!
Nghe đàn từng điệp trổi ngân nga
Viễn xứ ngày thu nhớ thuở ngà
Những buổi cơm chiều ngon tuổi mộng
Bao đêm trăng sáng thắm hồn hoa
Nhớ dòng sông chảy, nhớ con đò
Bến nước êm đềm trải ý thơ
Mái lá rêu phong, niềm vọng tưởng
Hồ ao sóng gợn, tím chơ vơ
Nhớ phố chợ đông, tấp nập người
Lựa mua, gói bán thật là vui
Bức tranh rõ nét hèn sang phận
Mỹ vị cao lương với tạm thời!
Rồi đàn tiếp khảy khúc sầu ai
Nghĩa Mẹ, tình Cha, chuỗi tháng ngày
Một khối thâm tình nuôi ý sống
Giờ đây diệu vợi, gió heo may…
Vì sao em hỡi! Phải xa quê?
Để những chiều thu vọng ánh thề
Suối biếc loang tràn rơi thổn thức
Tơ lòng từng sợi kéo lê thê
Vì sao lại duỗi cánh tha hương?
Để khát tình quê trổi nhịp buồn
Khiến kẻ lữ hành vương nỗi cảm
Nghe từ sâu thẳm tiếng rung chuông!...
11/8/2016
Nguyễn Thành Sáng
Mảnh Trăng Quê
Ráng chiều đỏ ối nhạt dần xa
Để thẫm màn nhung phủ mọi nhà
Lác đác lên đèn leo lét ảnh
Dưới rằm tiết hạ xóm Thôn Đa
Đậu luỹ tre làng...vành vạnh trăng
Khoe khuôn đầy đặn, dáng tiên Hằng
Tay ôm ngọc thỏ, trông chàng Cuội
Hò hẹn ngắm vầng tinh tú băng
Phết nhẹ ảo huyền trên nhánh sông
Lăn tăn sóng lụa, dãy bềnh bồng
Dát vàng, dát bạc, nương luồng gió
Uyển chuyển khơi mào...chút viển vông
Thảm lúa dập dờn đang nhấp nhô
Quyện sương tạo giác, cảm mơ hồ
Nối đuôi vút tận trời thăm thẳm
Quang cảnh tuyệt vời...ôi vĩ mô!
Nhạc đồng róc rách điệu du dương
Hoà nhập êm đềm chú ễnh ương
Cất tiếng uềnh oang như cổ vũ
Rồi đàn đom đóm điệu đà giương
Đó đây rôm rả những côn trùng
Cây cỏ thầm thì, sống động khung
Thoang thoảng ngọn nồm mang mát rượi
Hiên thềm tụ họp...cạn trà chung...
Vấn nguyệt đêm nay có não nề
Sao mà thườn thượt chuỗi lê thê
Phải chăng loáng thoáng niềm day dứt
Bởi bấy năm qua chẳng được về?
May 27, 2020
Tam Muội