thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (2053)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2053)
Mảnh Trăng Quê
Ráng chiều đỏ ối nhạt dần xa
Để thẫm màn nhung phủ mọi nhà
Lác đác lên đèn leo lét ảnh
Dưới rằm tiết hạ xóm Thôn Đa
Đậu luỹ tre làng...vành vạnh trăng
Khoe khuôn đầy đặn, dáng tiên Hằng
Tay ôm ngọc thỏ, trông chàng Cuội
Hò hẹn ngắm vầng tinh tú băng
Phết nhẹ ảo huyền trên nhánh sông
Lăn tăn sóng lụa, dãy bềnh bồng
Dát vàng, dát bạc, nương luồng gió
Uyển chuyển khơi mào...chút viển vông
Thảm lúa dập dờn đang nhấp nhô
Quyện sương tạo giác, cảm mơ hồ
Nối đuôi vút tận trời thăm thẳm
Quang cảnh tuyệt vời...ôi vĩ mô!
Nhạc đồng róc rách điệu du dương
Hoà nhập êm đềm chú ễnh ương
Cất tiếng uềnh oang như cổ vũ
Rồi đàn đom đóm điệu đà giương
Đó đây rôm rả những côn trùng
Cây cỏ thầm thì, sống động khung
Thoang thoảng ngọn nồm mang mát rượi
Hiên thềm tụ họp...cạn trà chung...
Vấn nguyệt đêm nay có não nề
Sao mà thườn thượt chuỗi lê thê
Phải chăng loáng thoáng niềm day dứt
Bởi bấy năm qua chẳng được về?
May 27, 2020
Tam Muội
Khoảng Trống Tâm Hồn
Mấy chục năm rồi đã quá xa
Khung trăng lúc tỏ lại khi tà
Dòng sông nước chảy, thuyền xuôi ngược
Mấy lượt cắm sào, bến tạm qua..
Giờ chi để luyến với mà thương
Khi cánh chim bay suốt chặng đường
Một xế hoàng hôn vườn tĩnh mịch
Đáp nhành xếp gọn, ngủ màn sương
Thỉnh thoảng gió vờn, bật nhớ nhung
Chuỗi ngày bươn chải vượt không trung
Chịu bao lốc xoáy, mây vần vũ
Nghĩa sống thênh thang dậy khí hùng
Lắm buổi trưa hè nắng bỏng quanh
Mênh mang dáo dác kiếm tìm nhanh
Bờ rêu gốc vắng, cây èo uột
Cũng đỡ qua cơn tránh hực tàn
Bao chiều tầm tả hạt mưa rơi
Bảng lảng âm u phủ mịt trời
Man mác cõi lòng thân cánh mỏng
Dưới bầu ướt đẫm cuốn tròn nơi...
Những tối đông về lạnh tái tê
Hướng vào diệu vợi tím lê thê
Làm sao có thể dài hun hút
Mệt mỏi, chơ vơ kịp trở về...
“Rồi có một ngày...Sẽ một ngày...
Chinh chiến tàn...Anh chẳng còn...
Chẳng còn chi...Ngoài con tim héo em ơi!
Xin trả lại đây...Bỏ lại đây...Thép gai giăng
với luỹ hào sâu...”
Bên kia văng vẳng khúc năm xưa
Loáng thoáng âm vang ngọn thổi lùa
Chẳng phải chiến binh, niềm thổn thức
Mà sao như thể ở lòng ta...
Có một cái gì đó khát khao...Luôn chờ đợi...
29/05/2020
Nguyễn Thành Sáng