thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (2063)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2063)
Cảm Tấm Tình Chung
Chiều kia âm ĩ nhức tiền đình
Rã rượi vóc ngà úa dáng xinh
Đầu nặng xoay mòng luôn ợ ói
Bần thần thoi thóp nợ ba sinh
Vật vã mê man giấc bập bồng
Cuốn vòng vực thẳm giữa mênh mông
Như đèn khắc lụn, tia đom đóm
Chỉ thoảng vi vu rớt nụ hồng
Thuốc đắng đưa vào ngất ngưởng thêm
Thái dương tê buốt, óc càng rêm
Khắp người quằn quại trên giường bịnh
Mạch máu, buồng tim, thân nhũn mềm
Trăn trở canh tư nhớ bạn hiền
Ráng gồng hơi thở, gắng ngồi biên
Gửi anh vài chữ, vơi lo lắng
Nguệch ngoạc chẳng nên rót muộn phiền
Sáng nay tâm trí đỡ hơn nhiều
Vào dòng thơ hoạ thoáng đăm chiêu
Cảm thương bóng nhạn đang thờ thẫn
Bởi vắng tình chung rũ cánh diều
Da diết tâm tư nhợt nhạt màu
Dấu Yêu ơi hỡi! Xót lòng đau
Thuyền xuôi biển cả gặp ghềnh đá
Gió quật sóng dồn ngã ngọn lau
Lão bệnh tử sinh sắp đặt rồi
Phù vân một kiếp nhịp nhàng trôi
Mình ơi xem nhẹ mà vui sống
Trăng ửng trăng tàn trăng sẽ phôi.
August 9, 2019
Tam Muội
Tửu Hồng Thưởng Dấu Yêu
Đêm qua trò chuyện đến khuya lơ
Đôi vợ chồng ta cũng chút đừ
Nhưng ngọn lửa lòng nung nấu thuở
Vẫn còn hừng hực cháy trong mơ...
Chỉ mới khoảng chừng hai rưỡi năm
Kể từ khuya ấy dưới trăng thanh
Lần theo tiếng gọi ngàn tha thiết
Vạn kỷ hồn linh nối nhịp đàn
Thế rồi lai láng ý tình sâu
Giữa trái tim thu đọng khối sầu
Chầm chậm dâng tràn muôn thổn thức
Hoá thành nhạc khúc quyện cùng nhau
Nửa khoả khuây buồn nghẹn éo le
Nửa gom khéo lại dệt hương hoa
Trải vào bát ngát dành trao tặng
Cây lá ven bờ buốt tím da
Biết bao ấm áp, biết bao say
Lặng lẽ canh thâu xoải bóng dài
Cố hái ánh vàng, gom giọt nhểu
Vẽ thành tranh thắm hiến trời mây
Và cũng lắm lần chạnh mỏi mê
Nhìn xa hun hút, xám lê thê
Trùm lên nẻo vắng màn u ám
Giây phút mênh mang lạnh hướng về...
Thương ạ!
Đây chén tửu hồng thưởng dấu yêu
Bao năm sương gió biết bao nhiêu
Cùng anh sớm tối đường rong ruổi
Sỏi đá, quanh co...Em mệt nhiều!
04/06/2020
Nguyễn Thành Sáng