thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (2095)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2095)
Dưới Túp Lều Tranh – 15
Vừa ngừng Ảnh chỉ gi đông
Khoe con ngựa chiến, đoạn bồng cái bao
Để trên cổ lái...Hỏi chào
Xong bảo ngồi vào yên giữ đằng sau
“Miền quê chạng vạng rớt màu
Lừng khừng chi nữa, hãy mau kẻo mà
Bầu sụp tối, lắm bóng ma
Ma da, ma đuốc, lẫn ma cà rồng”
Nghe Ảnh nói, dựng đứng lông
Lo sợ phập phồng, dợn óc nổi gân
Nhưng rồi sực tỉnh vác lần
Cái bao ốc xuống…Ậy! Mần hổng nên
Giã từ...vì bởi chưa quên
Thuyền đà cập bến, cạnh bên có người
Nồng nàn giai ngẫu xuân tươi
Luôn tạo nụ cười, hạnh phúc tình thâm
Nếu như thiên hạ hiểu lầm
Nghĩ mình mèo mã, âm thầm ăn đêm
Thì bao nhiêu chuỗi êm đềm
Bảo bọc vai mềm sẽ xám vầng treo
Dù gia cảnh hiện đang nghèo
Nhưng hoài tấm mẳn...chớ gieo bẽ bàng
Nhìn đường hun hút hoang mang
Chân bước mà hàng lệ bỗng nhoà cay
Xa xa thấp thoáng dáng ai?
Thì ra Tỏn quợ, gầy gầy của tui
Anh nè! Mình hỡi! Mình ui!
Trời đã tối rùi, sao bậu còn đi?...
June 30, 2020
Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội