thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (2097)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2097)
Dưới Túp Lều Tranh – 17
Đơn sơ đạm bạc cơm canh
Ân cần, chăm sóc tăng phần vị ngon
Chén đầy, thêm chén đầy hơn
Dẫu nhà trọ mướn, vẫn tròn ánh trăng
Vừa ăn, vừa nhấm men lâng
Phút giây sảng khoái nhẹ nhàng thang mây
Những điều lo lắng hổm rày
Giờ như tan biến, trôi bay chốn nào
Bastos rít nhẹ hơi vào
Nghiêng nhìn bậu thắm ngọt ngào thiết tha
Tim tình trỗi nhịp ngân nga
Bước qua ngồi kế đậm đà choàng vai
Dịu dàng nắm lấy bàn tay
Vuốt ve trìu mến gửi nầy dấu yêu
Đôi hồn hoà quyện phiêu diêu
Ngoài trời thoang thoảng ngọn khều bóng đêm
Tay toan vén lại lọn mềm
Môi kề âu yếm tặng thêm nồng nàn
Chợt luồng sương đọng tâm can
Réo rắt cung đàn khảy điệu xàng xê
“Mình ơi! Từ lúc trở về
Chẳng nghe kể chuyện mần thuê thế nào
Đào mương, phát rẫy, lấp ao
Cày ruộng, dựng sào, công cán gì chưa?”
Đèn khuya bàng bạc cũng vừa
Lung linh ảo ảnh, lưa thưa đọt sầu
Nét buồn gợn khoé mắt nâu
Tửng dợm vò đầu, giấu giếm điều chi…
July 1, 2020
Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội