Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (2101)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2101)

Canh Cánh Khúc Tơ Đàn

Chiều tím buông mình lặt khói sương
Ta đi trong gió, ngó về phương
Hình mây lổn ngổn bò ngang dọc
Man mác tâm tư, gợn ánh buồn...

Năm năm thu trước, bước chơ vơ
Lối ngõ quanh co, cỏ ngập bờ
Dưới dấu chân chim đè ẩm thấp
In hằn trũng khuyết, đọng sầu lơ

Rồi mưa trĩu hạt, nước dâng cao
Trôi giạt đó đây chẳng tiếng chào
Ảnh bóng, linh hồn từng ngự trị
Âm thầm dời gót, giũ hanh hao

Mất mát nầy đây bầu bát ngát
Du dương êm ả, nhả không tầng
Vòm đen lấp loé hàng đom đóm
Những ngọn ma trơi nhá chập chờn

Nào đâu vướng bận cảnh phù sinh
Chỉ tiếc ngân nga nhịp sóng tình
Lai láng, đậm đà hương mật ngọt
Bất ngờ khoảnh khắc rã mông mênh...

Kia giọt lan nhoà má Ái Phi
Ngàn đau vĩnh biệt, khóc người đi
Sông Tương một phát liều thân xác
Cõi giới phiêu diêu vẹn nghĩa thề

Còn ta vương vấn biết bao nhiêu
Chỉ có hoàng hôn thả cánh diều
Ngày vắng trầm ngâm tìm nét chữ
Canh khuya thao thức lắng nghe kêu...


08/06/2020
Nguyễn Thành Sáng


Nỗi Niềm Vướng Mắc

Cứ ngỡ rằng cuộc sống nhuộm hồng tươi
Khi thức dậy nụ cười luôn rạng rỡ
Vui hạnh phúc thắm nồng câu duyên nợ
Nhặt yên bình hớn hở suốt đường đi

Lớn khôn rồi cảm nhận bước thiên di
Rậm rạp cỏ xanh rì loang cõi dạ
Nhiều góc khuất khiến lau hoài lã chã
Mong nước ròng sỏi đá sẽ mòn, phai

Lớp sương dày đặc, phủ mộng tương lai
Ráng gắng gượng miệt mài đau với khổ
Dù thế giới đủ muôn vàn vị ngộ
Nhưng sao nhìn lỗ chỗ khắp mọi nơi

Rớt cung xề khi ngắm cảnh mưa rơi
Hong trầm mặc dưới trời buông nhạt nắng
Tình trai gái đột nhiên thành đằng đẵng
Vời vợi tầm im ẳng quyện bóng câu

Cố vô tư dẫu sấm sét ngập đầu
Cố che đậy khối sầu trong tuyệt vọng
Cố câm nín kệ dòng đời gợn sóng
Cố lặng mình cô đọng giữa đêm đen

Muốn cuộn hình xoá bỏ những bon chen
Muốn am cốc bên đèn quang thánh thiện
Muốn trở ngược về phương nào bất biến
Muốn xác nầy chẳng hiển hiện trần gian…

Nếu một ngày hơi thở bỗng lan man
Miền chín suối, hồn tan vào mây khói
Chắc có lẽ vẫn đồng hành trơ trọi
Biết bao giờ thoát khỏi nỗi niềm vương?


June 21, 2020
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm