sinh cùng một cội
SINH CÙNG MỘT CỘI
Trải lòng nào ngại tiếng gièm pha
Em vẫn giang tay ướp mộng và
Ruổi bước chân trần đi vạn nẻo
Ươm vùng đất cỗi trổ ngàn hoa
Cảnh nghèo tình đẹp cho dù phải
Việc nhỏ công to bởi thế mà
Chẳng giống ai kia ngoài phố hội
Sinh cùng một cội ví đâu xa
Sinh cùng một cội ví đâu xa
Bổn thiện chi sơ ấy vậy mà
Mấy độ hoang đàng là phỉ chí
Bốn mùa trụy lạc với giai hoa
Luồn trên cúi dưới nương thân để
Nhờ gió khoe hương rót mật và
Mai nắng vừa lên chiều bão dội
Đời còn vọng lại chút phôi pha.
Thiet Duong