nỗi đau người ở lại
Anh ra đi giữa mùa đông lạnh giá
Một đêm sương tuyết phủ trắng ngập lòng
Anh đi rồi em lạnh lẽo phòng không
Buồn thơ thẩn anh phương nào có biết
Anh ra đi bao giờ anh trở lại?
Sao nỡ đành để tình chết anh ơi
Cuộc tình duyên đôi lứa mới vừa khơi
Đang đắm đuối đang ngập tràn hạnh phúc
Phút chia tay em ngậm ngùi nước mắt
Chảy vào trong, ruột gan thắt cơn đau
Anh đi vào trong giấc ngủ ngàn thâu
Em ở lại chịu nỗi đau trần thế