Trời vừa nhắc tới mùa thu Qua vàng giọt nắng, qua mờ hơi sương Qua đôi góc phố con đường Vàng rơi mấy lá, ngập ngừng em qua Gót hồng buông nhẹ lụa là Đưa làn mây trắng khẽ xa cổng trường
Những con đường bình yên thuở mười lăm tuổi. Và những con đường bão giông mười tám tuổi ùa về. Phố rất quen một mùi hương diệu vợi. Ta lạc mình trong mùa cũ xa đi. Vu vơ giận cái vu vơ thuở ấy. Một chút trăng một chút gió...