mưa ngâu
Tác giả:
Ngô Văn Phú
Thuở ấy, mưa ngâu cứ sụt sùi, ðường về có một áo mưa thôi, em đưa anh mặc, em về vội, chiếc áo phong phanh ngược gió trời. Chẳng nói năng chi mà, hai phía thương. Mình đi nào có nhớ chi đường. Thương ai chiều rét về...
|
phố buồn
Tác giả:
Ngô Văn Phú
Em có nhớ góc phố buồn u tối, ta thường qua, lặng lẽ, bước thâm trầm. Nhạc dang dở than nỗi đời rắc rối. Không gian thầm dâng nhẹ hương hoàng lan. Yêu đến đỗi. Lòng cũng buồn đến đỗi. Nói hoài rồi. Cần lắm, phút lặng...
|
hoa trắng tình yêu
Tác giả:
Ngô Văn Phú
Không lúc nào ta không nghĩ về nhau. Những ước mơ lặng thầm. Những khát khao gần gũi. Bao năm tháng chia xa bao chờ đợi. Đã bao giờ ta được sống gần nhau. Gặp gỡ làm chi cho vơ vẩn âu sầu. Cho trằn trọc nhớ thương, thương...
|
gió
Tác giả:
Ngô Văn Phú
Gió ở rất xa, rất rất xa, gió thích chơi thân với mọi nhà. Gió cù khe khẽ anh mèo mướp. Rủ đàn ong mật đến thăm hoa. Gió đưa những cánh diều bay bổng. Gió ru cái ngủ đến la đà. Hình như gió cũng thèm ăn quả. Hết trèo cây...
|
cỏ bùa mê
Tác giả:
Ngô Văn Phú
Cỏ ở thung xanh trên núi Tản Không hè có gió cũng đung đưa Ai yêu, không được yêu thương lại Hái cỏ ngầm đem đi bỏ bùa. Hẳn có bao người lên đến nơi Trăng non, cỏ ngát một phương trời Mỗi người chỉ được hát một lá Và bỏ...
|