Poem logo
Poem logo

những ảo vọng thổi phồng

Tác giả: Dũng Lê Ngọc
NHỮNG ẢO VỌNG THỔI PHỒNG

Anh đi vào cánh cửa ảo giác
Nhốt hồn lửa
Nhổ neo con thuyền gỗ liếc thầm vùng kí ức
Rịn căng chiếc bóng của mình
Hơi thở bò bẫm ngoài vách sương

Đêm mờ mịt nghe lời trăng trút như mưa xối
Cuốn sách trên giá nói về huyền thoại hoa
Sự rách vụn từ loài mối
Nét chữ
Mất
Còn
Ảo vọng lênh láng mặt sàn mùa hạ

Gạt tấm chân dung của một người không còn tồn tại
Gánh cơn đau giấu trong mật thất phía đông
Dẫu nao nao mỗi tối
Giọng nói, bàn tay... Cùng với ngọn đèn quấn quít
Nhưng phải cố quên từng trang vở đẹp đã ghi chép đời mình
Mà sao tim hoài nhói

Bản nhạc xứ bắc
Mơ màng thắt nỗi buồn nhiều năm trước
Ảo vọng
Đủ một thanh âm
Tia hi vọng vừa sáng

Đêm rát gió
Sương rách từng vạt
Ảo vọng đi hoang giữa cuốn sách không bìa, thiếu chữ
Anh nào tin hồn mình cũ kĩ
Khi loài hoa nếp nhăn đã thổi phồng...

5/8/2020
N.N

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm