đợi ánh nắng mai
Bao chuỗi vật vờ ngậm đắng cay
Đêm trường héo rũ giá sương vây
Đem hồn lạnh lẽo treo đầu gió
Thi thoảng nỗi niềm dạ lắt lay
Dõi mắt mông lung giữa cõi trần
Vướng lòng bận bịu lắm bâng khuâng
Lặng thầm thơ thẩn xa mù mịt
Sương gió bụi mờ phủ bước chân
Đâu rồi nẻo sống vẫn hằng mơ
Ấp ủ bao ngày mãi tưởng tơ
Bất chợt đưa lay hoàn bỡ ngỡ
Hoá thành lam khói giữa chơ vơ
Có không một kiếp chẳng hoài phiền
Sầu muộn rã rời mãi réo tên
Hoang tịch nép mình ôm vật vã
Mảnh tàn tơi tả dưới khung đêm
Mấy độ thu về đã ghé qua
Ráng chiều lặng lẽ mỗi mình ta
Dưới bầu hiu quạnh đung đưa lá
Rơi khẽ bên đường gió cuốn xa
Giọt mưa tí tách trải mây đen
Buốt lạnh bên thềm tiếng thở than
Nhớ lại thuở nào chim xoải cánh
Oằn mình rũ rượi ngẫm bao phen
Rồi sẽ bình minh ửng vạn hồng
Xua tan giá lạnh biến hư không
Để ta hy vọng thêm lần nữa
Vút tận mây ngàn xúc cảm lâng.
LT
29.2.2020