ví von về bàn tay
Tặng Huế của Hoài
Chụm năm ngón hóa Kinh thành
Thẳng lên hóa núi Ngự Bình thông reo
Chỉ tay mấy nhánh ngoằn ngoèo
Hóa sông Hương nước trong veo bốn mùa
Khum vào hóa nón Bài thơ
Mở ra buồm hứng gió lùa Thuận An
Uốn mềm tay hóa đò ngang
Chìa riêng ngón cái đa mang - hóa dầm
Giọt chuông Thiên Mụ rơi thầm
Đưa đây nỗi nhớ anh cầm, Huế ơi!