thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (2135)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2135)
Nửa Chừng Xuân
Từng tảng mây đen lấp đỉnh trời
Ầm ầm sấm chớp, bụi mù khơi
Hàng cây răng rắc đang nghiêng ngả
Những chú chim câu cũng rối bời
Tiếng mưa lộp bộp phủ hiên lầu
Quạnh quẽ thư phòng, vớ vẩn khâu
Mắt biếc thẫn thờ buông bút mực
Lặng nhìn ướt đẫm cánh hoa nâu
Oằn chất ưu tư vĩnh biệt cành
Rụng nằm mặt đất...kiếp mong manh
Mới qua lộng lẫy, nay tàn tạ
Trơ trọi dưới kia đợi chuyển hành
Nghe niềm não nuột chực ngân nga
Ngẫm cảnh, chạnh đau, tủi phận đà
Thấp thoáng đường trần như rõ đặng
Bóng chiều nhàn nhạt chóng lân la
Ấy vậy mà chưa phỉ sở nguyền
Gánh sầu trĩu nặng mối lương duyên
Gió đông, nắng hạ, xuân, thu mãn
Vẫn đắp chăn thâu, rũ mái huyền
Bạn bè trang lứa kết thành đôi
Thấy họ tháng năm hạnh phúc bồi
Hương lửa ấm nồng bên đám trẻ
Yên bình một cõi, lững lờ trôi
Đâu luồng rét lạnh thổi vào tim
Tê tái hồn đơn phút lặng chìm
Nghiệp quả lẻ thường thôi mặc kệ
Mò chi đáy biển...Há còn kim!.
June 20, 2020
Tam Muội
Quét Lá Vàng Rơi
Lặng lẽ canh khuya, cảnh trí buồn
Ngoài trời tí tách hạt mưa sương
Bâng khuâng, thao thức kề bên mảng
Dào dạt tâm hồn nỗi vấn vương...
Chỉ vài tháng nữa đúng ba năm
Chỉ mối tơ duyên, kết mộng vàng
Sớm tối quyện hoà, xây đắp mộng
Ngọt ngào thắm thiết nghĩa Uyên Ương
Những buổi đêm thâu xoải cánh hồn
Thênh thang êm ả lướt đầu non
Những khi tĩnh mịch, bầu trong vắt
Xúc cảm lâng lâng, thả chập chờn
Bao chiều hướng vọng, nhịp ngân nga
Quan ải, biên cương, bóng mịt mờ
Lưu luyến ngập đầy nơi tấc dạ
Hai đầu nhung nhớ, chỉ còn thơ
Biết nói sao đây vòng mệnh số
Lửng lơ sóng nước, ánh trăng treo
Phút giây diễm tuyệt, làn nhô nhấp
Lấp lánh đong đưa rã ngọn khều...
Nàng về cõi ấy "Muốn tìm chi"
Ta lạc phương nầy khựng gót đi
Quê cũ, vườn xưa hình lởn vởn
Thẫn thờ ngang trái đọng bờ mi...
Để mãi băn khoăn, chuỗi héo gầy
Mỏi mòn, da diết, nghẹn sầu ai
Đìu hiu quạnh quẽ theo ngày tháng
Quét lá vàng rơi rụng rải đầy...
11/07/2020
Nguyễn Thành Sáng