lửa đêm
Không giờ, rũ mình trên liếp sáng
gập từng mảnh giấy mỹ hoa
bàn tay của một người kiên cường úp xuống lại lật
đã bao giờ ve vuốt cuộc đời mình
Những sợi mây co thắt khi hương hoa mộc lan giãy giụa
bên kia đường mất ngủ hàng cây
tấm kính trước mắt, nghe lời sương lộp bộp
tiếng sự giao thoa đau và xót
Săm soi điều trộn lẫn
tìm đến bao giờ! khi hồn tan nhỏ trong làn hương
cối gió đang nhào nặn
hay lưỡi trăng xâu xẻ chiếc bóng ngậm ngùi
Gõ vào bức tường đêm
sự cứng rắn làm nhiều ngấn tay tấy đỏ
máu mặn thơ
còn gì gấp gáp bằng lật ra những bài thuốc cá cược
Sắc sôi cảm xúc
sâu sâu đáy mắt
tìm lại mình bằng thời khắc bỏng rát thâm trầm
thắng gì nào?
điều giờ đây chỉ là phương ngữ...?
chóng quên.
4/5/2020
N.N