Poem logo
Poem logo

vui chiều tương ngộ (biệt ly, biệt ly)

Tác giả: Bùi Nguyên Phong
VUI CHIỀU TƯƠNG NGỘ
Nắng bỗng vàng hơn... Nắng thướt tha..
Mây lồng bóng nắng trắng kiêu sa.
Bờ cát cong vòng lên sung sướng .
Con sóng khơi xa đã về nhà.

Người đi mỗi một... Về thành bốn.
Quê mẹ ấm nồng bốn mùa xuân.
Rộn rã biển xanh đùa cát trắng.
Sóng vỡ òa ra níu gót chân.

Ta muốn giang tay ôm tất cả.
Mây, trời, nắng, gió, tiếng thùy dương.
Vợ chồng con gái... 2 cháu ngoại.
Vương vải niềm vui khắp gót chân.

Hòn Đỏ im nằm đợi dáng quen.
Cô Tiên choàng tỉnh mộng còn vương.
Hòn Chồng ưỡn ngực kìm chân sóng.
Hòn Vợ ỡm ờ đón vần dương.

Thùy dương náo nức vi vu thổi.
Ta lại cùng nhau mát bóng dừa.
Con lại chân trần trên cát trắng.
Cùng nhau nhắc lại chuyện ngày xưa.

Ta lại ngậm ngùi trong mắt nhau.
Vó câu cửa sổ mộng dài lâu?
Mây nước vẫn là mây nước cũ.
Cha gặp lại con tóc ngã màu.

Cô còng vẫn là cô còng đó.
Cõng gió xoay ngang chạy tít mù.
Bao năm vẫn nguyên hình dáng ấy.
Người về tóc đã chớm hơi thu.

Vồ vập biển xanh đùa cát trắng.
Mây chiều hờ hững hướng đầu non.
Cô dây muống biển hoa tim tím.
Khao khát tìm nhau mộng đá vàng.

Tai nghe tiếng sóng chiều đồng vọng.
lời ca tha thiết buổi hoàng hôn.
Thùy dương thổn thức bao mừng, tủi.
Mắt đỏ mà nghe ngọt tận hồn…

BIỆT LY
Bánh xe lăn về phía chia ly.
Mắt đỏ nhìn nhau lệ hoen mi.
Phi cảng lạnh lùng sầu lan tỏa.
Đau lòng kẻ ở khóc người đi...

Bảng đèn nhấp nháy giờ ly biệt.
Lung linh ngấn nước bóng sao trời.
Đêm nay trăng rải vàng phi đạo..
Phòng chờ trước mặt hóa xa xôi...

Tai nghe tiếng máy bay gầm rú.
Phi đạo trải dài giữa đêm đen..
Trơ trơ chim sắt vô tình quá.
Xoải cánh nghênh ngang dưới ánh đèn.

"Sao!" Rơi về phía những tàng cây.
Bỗng dưng giọt nước mắt lăn dài.
Vút tận trời cao đau xé thịt.
Trải lòng thương xót ngập cung mây...

Quê nhà biền biệt trong mộng tưởng.
Vầng trăng viễn xứ khuất sau đồi.
Đêm rằm trăng đỏ như đọi máu.
Rưng rức, cồn cào bóng nguyệt soi.

Chẳng biết ta đi hay về nữa.
Một bước quê chồng nhớ quê xưa.
Thương cha thui thủi sầu nguyệt tận.
Nhớ mẹ vào ra mắt thẫn thờ.

Ta bước chân về… Ta chẳng ở.
Nhớ mẹ, thương cha dấu trong lòng.
Kia nhà ta đó, chồng con đó.
Ta về sao giống sáo sang sông.

Chim hồng tung cánh trời cô quạnh.
Vời vợi chiêm bao khóc má hồng.

NỖI LÒNG NGƯỜI ĐI
Mắt mẹ nhin theo quá nỗi niềm.
Sân ga héo hắt lặng trong đêm
Vút tiếng còi tàu đau tim mẹ
Sình... Sịch... Lao nhanh vào bóng đêm.

Những hàng cột điện trôi vun vút.
Những làng quê loang loáng, nhợt nhờ.
Quê hương bỏ lại theo ánh mắt
bát ngát tình thương chẳng bến bờ.

Những ga xép nhỏ vào hiu quạnh.
Không gian bàng bạc mùi chia ly.
Mẹ ơi! Lòng mẹ mênh mông quá
Huống nổi con đâu bé bỏng gì.

Chim sắt tung mình vào mây trắng
Cây già bật gốc buồn li hương.
Nửa vòng trái đất xa thăm thẳm.
Ánh mắt theo con đỏ dặm trường.

Mờ mịt mây giăng sầu viễn xứ.
Tuyết rơi thắp sáng những tàng cây.
Lạnh cả không gian... Lòng buốt giá.
Nắng ấm quê nhà... Nhớ quắt quay...

Chiều nay quanh xóm con thơ thẩn.
Lạnh tanh chẳng có được miệng cười.
Bông tuyết rơi dày trong luyến nhớ
mẹ già, người ấy muốn mòn hơi.

Cánh cổng mở ra rồi khép lại.
Đoàn tụ, biệt ly trong phút giây.
Được gần cháu ngoại... Xa cháu nội.
Cay đắng, ngọt ngào một chuyến bay

Con cúi gập người bên tuyết trắng.
Một bông tuyết nhỏ đậu vào tay.
Chạnh lòng chợt nhớ con đom đóm
lập loè tối, sáng một bàn tay.

Rồi đây con cố quên nguồn cội.
Chọn mới cho mình một quê hương.
Cây già bén rễ thêm cành nhánh.
Cháu ngoại môi ngoan ngọt lịm đường.

Quê hương mới đón niềm vui mới.
Con hẳn không quên được cội nguồn.
Cây già nhớ rừng xưa bật khóc.
Lạnh lùng băng giá nhớ mù sương.

TA ĐI
Ta đi giữa mùa xuân Bắc Mỹ.
Tình Anh Bán Chiếu hát vang trời.
Nhớ cô bán trầu xanh phận bạc.
Ngậm ngùi mang tình phụ ra phơi.

Ta đi chân lạnh 5 độ âm.
Nghe tim thổn thức lá thì thầm.
Mặt trời lên ấm tràn nắng, gió.
Vẫn nghe tận hồn lạnh căm căm.

Ta đi thơ thẩn vào thôn xóm.
Hàng cây trụi lá đứng chơ vơ.
Nhà ai hiu hắt trong sương sớm.
Ta chiếc thuyền con lạc bến bờ.

Ta đi trong gió... Đi vào nắng
Chân bước vào thênh lặng mênh mông.
Chiều xuân Bắc Mỹ thanh bình quá.
Một thoáng quê hương cứa vào lòng.

Ta vào Oaks Mall tìm cà phê
Hương cà phê Mỹ cháy đam mê.
Starbucks vừa ngon, vừa xa la.
Cố giỗ̉ cho mình một giấc mơ....

Kỷ niệm trùng trùng mà hư ảo.
Thương bến sông xưa vắng bóng đò...

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm