thổn thức dây tơ
Thổn Thức Dây Tơ
Bảng lảng không gian phủ nhạt mờ
Vườn khô héo lá, máng dây tơ
Từng cơn thoảng nhẹ lùa ngang dọc
Lất phất bay bay, vướng vật vờ...
Chắc đây cảnh vật sẽ không lâu
Dính chút lơ thơ điểm xíu đầu
Có lẽ rã rời do cố bám
Đành buông thõng đứt giạt về đâu
Để kiếp mong manh chẳng phải còn
Chiều buồn vắt vẻo hứng hoàng hôn
Canh khuya thiêm thiếp trầm sương lạnh
Luẩn quẩn, loanh quanh cái mảnh hồn
Cứ mãi chập chờn thấy bóng "Ta"
Chỉ là lấp loé gợn thu ba
Cho đêm vắng vẻ, bầu hiu quạnh
Khuây khoả chơi vơi, chút dạ ngà
Rồi mai, rồi mốt, rồi năm tháng
Cát bụi phù vân hướng dặm ngàn
Lặng lẽ vô tình xoay biến đổi
Ngẩn ngơ cuối nguyệt, ánh trăng tàn...
Thôi nhé chuỗi ngày tụ nhánh cây
Vui nghe chim hót, gió rung mây
Lâng lâng thưởng thức gò non nỉ
Ấm áp mơ thâu, nhạc thắm đầy
Nay lờ lững sợi giữa mênh mông
Man mác, bâng khuâng, tím cõi lòng
Chạnh nhớ! Nỗi niềm đau khúc biệt
Còn đâu êm ả lướt trên dòng...
23/11/2020
Nguyễn Thành Sáng