ngã đời
Đời vô thường giữa chết chóc chông gai
Không thương tiếc đừng ai hờn mặc cả
Mặc khắc khoải nhắc gì thêm nghiệt ngã
Kệ cho lòng tơi tả hết triền khơi
Cũng như mây phiêu lãng khắp cung trời..
Ta vẫn sống hồn ung dung tự tại
Chân nhẹ bước và đầu không ngoái lại
Bỏ tương sầu gian dối cợt đùa trêu
Mộng đời chi mắt mở nhịn ánh chiều
Ta chỉ thấy bao nhiêu vần thơ vội
Và để biết đời thêm bao tội lỗi
Áng mây giờ vô định cuối trời xưa
Lạnh con tim lòng hỏi đến nơi chưa
Khung đời rộng không vừa cho hồn động
Biển đời bão mà lòng chưa dậy sóng
Cổng hương tình ai đóng kỹ giấc mơ...
Ngã rẽ đâu tâm lặng cứ im chờ
Cho mắt mở mắt vờ như khép lại
Chân ta bước mà đầu không ngoái lại
Phía chân trời là kiếp mộng ba sinh...
Bài này đã được xem 605 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|