như là...
Tác giả:
Phạm Không Trùng
Như là bài hát hay. Khiến cho người nhớ mãi. Đã nghe rồi, nghe lại. Mỗi lần, một thoáng say. . Như ánh trăng đam mê. Có khi mờ khi tỏ. Trăng đi rồi trăng về. Cho dòng sông nhung nhớ. . Như mùa xuân tươi tắn. Cho...
|
lưng chừng
Tác giả:
Phạm Không Trùng
Anh còn vùi trong giấc mộng. Mây còn phủ kín chiều thu. Thôi thì ngủ yên em nhé. Lưng chừng khúc nhạc tương tư. . Lưng chừng chiếc lá mùa thu. Lá đừng rơi xuống ... thực hư vỡ òa. Lưng chừng nở một đóa hoa. Em đừng ngắt vội...
|
thì tôi cứ làm thơ
Tác giả:
Phạm Không Trùng
Thơ từ trong góc tim tôi. Cứ bay theo gió, cứ rơi từng mùa. Thơ từ tia nắng. Giọt mưa. Mơ màng. Hư ảo. Sớm trưa. Chiều chiều. Mây trời. Vẫn mãi đáng yêu. Cỏ cây. Vẫn chứa. Thật nhiều vu vơ. Cớ gì. Mà chẳng...
|
ru em
Tác giả:
Phạm Không Trùng
Ru em nhè nhẹ giọng trầm. Ca dao ủ mật ngàn năm trôi về. Ru em lời gió đam mê. Băng qua vời vợi sơn khê mịt mùng. Ru em ánh lửa bập bùng. Từ trong lạnh giá chưa từng nắng lên. Ru em khúc nhạc không tên. Thành dòng...
|
mơ
Tác giả:
Phạm Không Trùng
Có lúc chỉ vì cơn gió nhẹ. Mà buồn hiu hắt suốt đêm thâu. Có khi cây lá lay thật khẽ. Mà cả không gian quay quắt sầu. . Nỗi nhớ giữa trời đông lạnh giá. Về thăm những chốn nhiều vu vơ. Về thăm một cõi trời hư ảo. Thoang...
|
như mưa
Tác giả:
Phạm Không Trùng
Em như mưa mùa hạ. Rơi rơi chiều hoang vu. Ta như đường sỏi đá. Vang khúc nhạc phù du. Em rơi vào chiếc lá. Ta giật mình ngẩn ngơ. Chẳng quen mà chẳng lạ. Những tiếng đời vu vơ. Em tràn qua lối vắng. Róc rách dòng thơ...
|
sông xưa
Tác giả:
Phạm Không Trùng
Sông xưa vẫn một dòng trôi. Con thuyền lặng lẽ chờ người xa xăm. Sóng xô bao buổi trăng rằm. Bóng ai chìm khuất giữa năm tháng dài. . Cung đàn nào vẫn chưa phai. Ầu ơ tiếng vọng ru hoài yêu thương. Vẫn là âm điệu quê...
|
hãy chờ mưa với anh
Tác giả:
Phạm Không Trùng
Ngồi bên anh nhé em. Bên đồi loang nắng hạ. Dưới gốc cây nhiều lá. Sợi gió chiều đong đưa. Ngồi với anh chờ mưa. Giọt nước mát đầu mùa. Ru ta lời trong vắt. Của một thời xa xưa. Đợi mưa về ào ạt. Gội mái đời xanh xanh. Áo...
|
hình như gió làm thơ
Tác giả:
Phạm Không Trùng
Hình như gió đã làm thơ. Gieo vần ngòn ngọt trên bờ cỏ hoang. Có khi mây cũng điệu đàng. Để cho sợi nắng ngở ngàng treo nghiêng. Xé trời làm một cõi riêng. Lấy hư vô vẽ dáng tiên mỗi chiều. Vẩn là gió dệt vần yêu. Vì...
|
một chút
Tác giả:
Phạm Không Trùng
Chỉ là thơ ... nên chẳng phải là yêu. Chút nắng rơi chưa đủ một buổi chiều. Gió gặp nhau ... đâu có tay mà nắm. Hư ảo nhiều ... mà thật chẳng bao nhiêu. Chỉ là thơ nên mịn màng êm dịu. Không thấy người mà ngỡ tóc vờn...
|