thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (116)..
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (116)
Một Mai Giả Từ Cõi Thế
Mai em chết ai người đưa tiễn
Cổ quan tài nấc tiếng bi thương
Trống kèn da diết thê lương
Sao mờ trăng lặn, hàn sương phủ dầy
Mai em chết ai cay đắng hận
Lửa dỗi hờn tủi phận thiên thu
Xe tang nặng bánh trầm u
Héo hon rã rệu phù du cõi mờ
Mai em chết ai chờ xót đợi
Luống suy tư diệu vợi chiều loang
Cô liêu kiếp phận lỡ làng
Dưới ba tấc đất mộ hoang vương sầu
Mai em chết ai lau lệ khóc
Chạnh lòng buồn khi đọc vần thơ
Cỏ hoa ủ rũ thẫn thờ
Dòng tương tư vỡ, vật vờ âm gian
Mai em chết ai than ly biệt
Đắng giọt sầu thương tiếc đọng mi
Vấn vương nghẹn ứ luỵ vì
Hồn đơn lạc hướng, bước đi gập ghềnh
Hiu hiu quạnh chênh vênh vệt xám
Cõi dương trần u ám quẩn quanh
Lỗi lầm trót đã trao anh
Xả vầng khăn trắng, hồn thanh thản hồn....
17/4/2018
Tam Muội
Vẫn Còn Đó Để Tặng Em
Vì sao lại cõi lòng da diết
Lan man điều muốn chết cho yên
Để bao tan nát con tim
Người thân quyến thuộc bởi niềm nhớ thương
Vì sao lại phải buồn khôn tả
Làm vóc hình vàng võ héo hon
Phụ tình cha mẹ nuôi con
Mong ngày con lớn nên khôn với đời
Vì sao lại ngậm ngùi thổn thức
Gặm nhấm hồn, nhói nhức tâm can
Canh khuya góc vắng nhỏ hàng
Chán chường tột đỉnh, phũ phàng với thân
Vì sao lại bâng khuâng sầu mộng
Khi chỉ là cái bóng phù vân
Tợ như sóng gợn lăn tăn
Chỉ trong khoảnh khắc phả tan biến hình
Vì sao lại để mình bi lụy
Cho suy tư, ý nghĩ cạn cùng
Khiến nhìn chỉ thấy mịt mùng
Bủa vây bốn phía phủ trùm lối đi
Ai chẳng có lần mi đẫm lệ
Ai chẳng từng lần lỗi dại khờ
Nhưng trời còn ánh trăng mơ
Thì còn lóng lánh… trải bờ tặng em….
24/4/2018
Nguyễn Thành Sáng