thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (122)..
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (122)
Hẹn Mai Lên
Hỡi khách dạ hành xuất viễn giao
Mời chàng ghé quán Tửu Anh Đào
Chung trà tách rượu, ta đàm đạo
Đối ẩm hoạ đề ngắm nguyệt sao
Gió sương lành lạnh tiết xuân sang
Hoang vắng sơn lâm dưới ánh vàng
Hai mảnh hồn linh vui xướng hoạ
Đồng âm thoả chí, rộn cười vang
Dường như lữ khách vương tư lự?
Nét mặt đăm chiêu, vẻ đượm sầu
Xin hãy cùng ta bày thổ lộ
Sẻ chia ấm lạnh gởi về nhau
Biển đời hiu quạnh không gì mơ
Diễm mộng thuyền xuôi chẳng lạc bờ
Trút trọn nỗi niềm sâu tận đáy
Thả hồn diệu vợi với khung thơ...
Trời đã hừng đông, nắng ngọn kênh
Luyến lưu dạ bỗng thấy chênh vênh
Màn đêm tạm lắng trong giây lát
Giả biệt dạ hành, mai hẹn lên.....
Tam Muội
26/4/2018
Nương Đây Mà…
Ô kìa! Giọng nói rất thân quen
Khắc đậm trong tim tự thuở nào
Giờ khúc êm đềm xưa trở lại
Khiến lòng ta bỗng thấy nao nao!...
Dưới bóng đêm đen tiến lại gần
Kỷ nhìn kiều diễm đó là ai…
Ơ…Ơ…Sao thấy như giông giống
Nương Tử! Vợ hiền! Có phải đây?
Cũng nầy vóc ngọc, nét đan thanh
Suối biếc long lanh đượm chút buồn
Mái xỏa nhung huyền lay trước gió
Làn hương da thịt của người thương…
Hồn Nương! Bạn ngọc thật đây mà
Đã mấy trăng rồi dưới cõi âm
Kẻ ở, người đi, rồi lại kiếm…
Vạn sầu, tấc dạ cứ bâng khuâng….
Anh nhớ thương mình, nhớ lắm ơi
Lạc dòng nhân thế mãi chơi vơi
Đêm đêm hồn xuất theo mây gió
Khuây khỏa niềm đau giữa cuộc đời…..
27/4/2018
Nguyễn Thành Sáng