nợ nước tình nhà
NỢ NƯỚC TÌNH NHÀ
(Huyền Trân công chúa)
Ngọc quý mang đổi trường thành.
Tim cha tan nát... Trời xanh nghẹn ngào.
Mênh mông sóng nước thét gào.
Đầu không ngoảnh lại má đào hoen mi.
Tuổi tròn trăng đã biết gì!
Quần hồng, má phấn đền nghì nước non.
Tình nhà bóp chết tình con.
Đầu cha thêm bạc héo hon sụt sùi.
Con đi lạ lẫm quê người.
Con lo một, cha lo mười... Con ơi!
Lòng trinh vằng vặc trăng soi.
Hai châu Ô, Rí... Một đời giai nhân.
Bẽ bàng đất nước sang xuân.
Đêm nay lưỡng quảng vầng trăng ngậm buồn.
Dẫu trong điện ngọc, cung vàng
Nửa đêm chợt giấc bàng hoàng nhớ con.
Đền nợ nước... Tấc lòng son.
Từ nay thân gái dặm trường quan san.
Từ nay ngọc nát, vàng tan.
Quế thơm ngào ngạt đại ngàn Chăm pa.
Quê hương mờ mịt ngàn xa.
Đã hoen má phấn, đã mờ mắt nhung.
Mười hai bến nước mông lung.
Trường thành một dải, má hồng một thân.
Huyền Trân! Con hởi! Huyền Trân!
Tình nhà, nợ nước sử vàng khắc ghi.
Một lần con bước chân đi.
Anh thư nào! Phận nữ nhi thường tình...