đành thôi dừng lạị...
Đành Thôi Dừng Lại
Tôi về nhặt lá vàng rơi
Gom chung thành đống, dưới trời lửa thiêu
Bao nhiêu khói giạt bóng chiều
Bấy nhiêu vơi nỗi tiêu điều, xác xơ...
Và rồi tôi vẫn làm thơ
Thơ trăng, thơ gió, thơ chờ đợi ai
Cho kia lặng lẽ tháng ngày
Tàn dư ứ đọng phôi phai rã dần
Bởi đâu còn nữa cung đàn
Ngân nga điệp khúc, mơ màng du dương
Còn đâu những tối mù sương
Bâng khuâng, thương nhớ, nghe buồn làm sao
Còn đâu nồng thắm ngọt ngào
Vai kề má tựa, đượm màu ái ân
Còn đâu dào dạt lâng lâng
Cung lầu thưởng nguyệt muôn phần đắm say...
Lỡ làng mối chỉ đường may
Bỏ kia chiếc áo héo gầy xót xa
Dấu yêu tha thiết đậm đà
Âm thầm ngọn gió la đà đẩy đưa
Để giờ nhạt, ánh trăng thưa
Giữa bầu ảm đạm, canh khuya hững hờ
Thẫn thờ thả bước vườn mơ
Chỉ hình mờ mịt, ngẩn ngơ khoé nhìn
Âm u vắt vẻo khung tình
Cuồng phong vần vũ, rung rinh chập chờn
Chơi vơi lạc lõng mảnh hồn
Đành thôi dừng lại, quay chân trở về...
22/1/2021
Nguyễn Thành Sáng