Trách Đã thôi không nói một lời Thì đừng trái gió trở trời với nhau Đã thôi không nói nửa câu Cớ sao lại trách sông sâu khó dò Qua sông dẫu phải lụy đò Hồn ta vẫn kiếp tò vò nhện ơi P.H
Đi đến cuối con đường. Sẽ tìm ra đia chỉ. Đi đến cuối nguồn sông. Là biển xanh hùng vĩ. Đến cuối câu bài hát. Là im lặng không lời. Chạm ngõ vào mùa đông. Là nỗi buồn chia phôi. Đến tận cùng nỗi nhớ. Sẽ là gì hả...