Poem logo
Poem logo

nắng sài gòn

Tác giả: Thiên Lý
NẮNG SÀI GÒN

Ta bỏ lại Sài Gòn xưa ngập nắng
Công viên chiều tản mạn cánh vàng bay
Hàng me xanh rợp mát lá đan dày
Bao hình ảnh mãi ngậm ngùi tấc dạ...

Nơi viễn xứ nghe lạc loài xa lạ
Bước trầm luân trôi dạt cuối chân trời
Cuộc bể dâu con tạo khéo trêu ngươi
Niềm cố quốc in sâu vào tâm khảm..

Trời đất khách mây buồn trôi lảng đảng
Ta kiếm tìm ảo ảnh chút tàn dư
Buổi chia ly chưa kịp nói tạ từ
Đau kẻ ở, xót người đi...cách trở

Con phố nhỏ tiếng guốc vang nhịp gõ
Tuổi học trò bao kỷ niệm buồn vui
Mỗi hè sang phượng vỹ có bùi ngùi
Nhớ em lắm nhìn sao khuya lệ ứa

Khi đất nước đắm chìm trong khói lửa
Thôi hết rồi còn chi nữa mộng mơ
Mình lạc nhau trong khói súng mịt mờ
Vùng kỷ niệm chỉ còn ôm nuối tiếc

Ta bỏ lại những chân tình tha thiết
Những câu chào lời thăm hỏi thân quen
Phố lung linh say ngủ dưới hoa đèn
Tiếng rao bán, mang theo dòng cảm xúc...

Ta bỏ lại tháng ngày đang hun đúc
Đường tương lai rạng rỡ tuổi hoa niên
Cảnh ấm êm cha nghiêm nghị, mẹ hiền
Những ánh mắt trong veo đàn em nhỏ

Đêm xuống lạnh tuyết sương giăng đầy ngỏ
Sài Gòn ơi! Lòng day dứt nhớ thương
Hãy cho nhau nơi khúc ruột dặm trường
Màu nắng ấm của quê hương yêu dấu

Thiên Lý
27/1/2021

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm