về quê
Lưng còng nón rách đơn sơ
Môi ta vẫn rạng chẳng mơ sang giàu
Cuộc sống cứ thế đơm màu
Nhà nông vui vẻ khổ đau ngại gì .
Không cần ao ước điều chi
Chỉ mong lòng chẳng sầu bi ... đủ rồi
An nhiên tự tại với đời
Thong dong mà thả nụ cười làm duyên.
Ngoài kia giậm đạp bon chen
Phồn hoa phố thị không quen chút nào
Miệng đời như mật ngọt ngào
Chứ lòng hiếm độc khác nào dao găm .
Về quê lót lá ta nằm
Đơn sơ rau cháo thăng trầm khỏi lo
Cơm ngày ba bữa đủ no
Thảnh thơi tự tại trời cho an lòng .
Sớm chiều nương tựa ruộng đồng
Chân bùn tay lấm lưng còng vẫn vui
Ta về Xứ Nghệ ta thôi
Bình yên ở đó có nơi mô bằng .
Bài này đã được xem 645 lần
|
Người đăng:
|
Kẻ say thơ
|
|
|