khóc hàn mặc tử
Nắng chiều nghiêng ngả một ý thơ,
Cho hồn mê dại với mộng mơ
Mộng người trinh nữ, người trinh nữ
Cầm đương ngân bỗng đứt dây tơ.
Mây thu lồng lộng gió lùa trôi
Tóc em dịu lướt giữa đời tôi
Ngày nào em hãy còn trinh trắng
Nay đã theo chồng bỏ cuộc chơi
Bởi tôi vương bệnh gớm ghê người...
Thân tàn thui thủi chốn Qui Nhơn
Máu me sặc sụa búng từng cơn...
Anh gửi hồn nương theo ngàn cõi
Mộ anh len lỏi bóng trăng vờn!
27/8/2014
Hoàng Hữu Dũng