âm ỉ lại đong đưa
Âm Ỉ Lại Đong Đưa
Bữa nay cảm thấy sao buồn quá
Có phải kiếm cung đã mỏi rồi
Hay bởi góc mờ gom góp ánh
Cố tay chỉ được bấy nhiêu thôi?...
Thơ bút ẩn tàng nỗi nhớ thương
Giờ đây như thể chuỗi hàn sương
Không gian chuyển hoá, dần gom tụ
Rỉ rả loang trôi, rụng xuống đường
Cứ thế điệp trùng hợp với tan
Cho vui xuân thắm, nghẹn thu tàn
Tới lui luẩn quẩn dòng thay đổi
Một bức tranh trời ghẹo thế nhân
Hồn ta lắm độ lững lờ bay
Thưởng ngoạn thênh thang cảnh trí đầy
Lúc cảm trăng ngà soi đáy nước
Khi trầm ngắm gió xé hàng mây
Để rồi bỗng chốc niềm tư lự
Nhìn thấy phù vân vẻ lạnh lùng
Mới đó treo vàng khơi ý mộng
Lại nầy vội cuốn, trải màn đông
Cắc cớ gieo tình xong phá vỡ
Mặc cho vương vấn thấm vào sâu
Bào mòn, châm chích ngày hôm sớm
Chỉ vậy mà thôi! Bởi chiếc cầu...
Trót nghe tiếng vọng của ngàn xưa
Khiến cõi lòng ta mãi bốn mùa
Có một cái gì nơi giữa trái
Cứ hoài âm ỉ lại đong đưa...
10/4/2021
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)