chỉ xin giữ lại tiếng phong cầm
Xin nhỏ nốt đôi nửa dòng huyết lệ
Khóc cho người tiện thể khóc cho ta
Chẳng còn ngóng mỏi mòn nơi góc bể
Chiếc thuyền con ngơ ngác mỗi chiều tà
Xin giữ lại một đồi hoa mơ tím
Tiếng phong cầm đừng tắt lịm bên song
Bóng trăng ngả vào lòng đêm bịn rịn
Đám lá chao theo cánh gió xoay vòng
Xin đắp mộ niêm phong bài thơ cũ
Viết cho người ấp ủ mỗi đêm mưa
Gói luôn cả cánh hoa vừa hé nụ
Còn đâu đây phảng phất chút hương thừa
Xin gửi trả những ngày xưa ân ái
Theo mây trời hoang hoải bến cô liêu
Miền kí ức ta bên nhau khờ dại
Hoá mưa tuôn ướt đẫm cả khung chiều.