tiếng lòng
Tiếng Lòng
Khói bụi loang mờ, cuộn nắng bay
Quán lề lặng lẽ nghĩ về Ai
Bâng khuâng tấc dạ tràn rung cảm
Rỉ rả ngân nga điệp khúc dài...
Biết em chốn ấy niềm vương vấn
Nẻo quạnh hoàng hôn đọng ánh sầu
Lởn vởn, chập chờn bao dấu đỏ
Từng giây, từng phút thấm vào sâu
Nào hiểu trăng kia có ghẹo đùa
Thả vầng lấp lánh tạo trời thơ
Để rồi khoảnh khắc bầu hiu hắt
Ánh nhạt đầu non, lạnh thẫn thờ
Hay làn mật ngọt, lời thân ái
Hoá nhạc ru êm, ấm cõi lòng
Gieo luyến lưu tình, mang nỗi nhớ
Chỉ là lờ lững nước trôi sông
Tất cả âm thầm giữa trái tim
Cứ hoài nhúc nhích chẳng nào yên
Khiến cho tư lự, hằng thao thức
Nửa nghẹn chơi vơi, nửa mộng hiền...
Có phải vậy không hỡi "Tiếng đàn"
Mà sao loáng thoáng mảnh trăng vàng
Tợ như đỉnh góc chìm mây bạc
Cả khối long lanh tụ xám quầng?
Tôi nào gỗ đá, hình vô cảm
Cũng biết mơ đan, cũng lắm chờ
Nhưng bởi nhuốm đầy sương tuyết trắng
Còn đâu áo thắm để đường tơ...
17/5/2021
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)