lữ khách đa tình
Trời đổ giọt rớt bên thềm tí tách
Vội níu chân lữ khách lỡ dặm đường
Trót si tình gửi lại chút vấn vương
Say đắm mãi giấc nghê thường chẳng tỉnh
Càng về tối đêm càng thêm tĩnh mịch
Cánh gió chao mưa rả rích không ngừng
Đám mây vờn trăng khuyết bóng kín bưng
Vòng tay lả mộng lưng chừng mộng hỡi
Nàng sơn nữ đẹp dịu dàng quá đỗi
Tóc thơm tho ánh lửa khởi sắc hồng
Đôi mắt buồn ăm ắp sóng đáy sông
Chực nghiêng ngả tuôn trào dòng dư lệ
Hương ấp ủ nồng nàn say đến thế
Rượu ngô thơm chuốc lả kẻ si tình
Nheo mắt nhìn kìa giọt nắng lung linh
Choàng tỉnh giấc rập rình trêu lữ khách.