mật ngọt
Nhớ trăng mộng ngày nao bên gốc Vả
Ngón đàn anh nghiêng ngả đến say lòng
Như đợi chờ tia nắng giữa cơn giông
Hun lửa rực mùi hương nồng khói táp
Lời hẹn ước trăng hạ tuần cuối chạp
Vạn vì sao đem thắp sáng bầu trời
Để nồng nàn ắp mãi chẳng hề vơi
Chữ ân ái ngôn lời còn in đậm
Gió ghen tỵ cố lay bờ ngực ấm
Giọt sương khuya lành lạnh thấm vai này
Anh ùa về tay nắm vội bàn tay
Câu nhớ thoả bao ngày chưa kịp nói
Xào xạc lá dịu dàng như khẽ gọi
Nhờ hương xuân gói lại hết luỵ phiền
Người với người trao hạnh phúc an yên
Say mật ngọt dốc cạn miền thế thái.