mưa bóng mây
Công viên chiều lặng lẽ
Người đàn bà mảnh dẻ
Dịu dàng ngồi bên những chú bồ câu
Một dung nhan phảng phất nét u sầu
Đàn chim vỗ cánh
Niềm tin chợt vỡ tan thành trăm mảnh
Sắc nhọn như dao
Cồn cào
Nơi lồng ngực trái
Nàng như e ngại...
... như không...
Nắng chao nghiêng nhàn nhạt sắc phai hồng
Mênh mông diệu vợi
Xa tầm tay với
Người hỡi nơi đâu
Mưa bóng mây tí tách đổ giọt sầu.