ảo mộng...
Tự bao giờ
tôi lạc vào khu rừng thần thoại
của những ý nghĩ về em
đằng đẵng ngày và đêm
đường ra
ánh ngày tắt
và màn đêm bủa lưới.
Em
ở đâu
niềm hy vọng diệu kỳ
ánh sáng vì sao hôm
tia mặt trời buổi sáng?
Trước mặt tôi
yên lặng
tôi gặp tôi
kẻ hành khất
sống với hy vọng cuối cùng.
Bao nhiêu năm
tôi đã sống
và nhiều năm tôi đã kiếm tìm
nhiều năm trôi với nhiều ảo vọng
vỡ tan
đau buốt nhói trái tim.
Nhưng tôi
con người ngốc nghếch
giữa muôn vàn đau khổ vẫn tin
em
ánh sáng vì sao hôm
tia mặt trời buổi sáng
trước mặt tôi
một ngày nào đó
hiện lên...
Và
tôi vẫn lang thang trong khu rừng thần thoại
của những ý nghĩ về em...
Hà Nội, 1983
Bài này đã được xem 659 lần
|
Người đăng:
|
nghcon
|
|
|