xuân về nơi viễn phương
XUÂN VỀ NƠI VIỄN PHƯƠNG
Xuân về, mang yêu thương
Vương thềm hoa e ấp
Nắng hồng giăng lối thấp
Phủ lấp bờ môi ngoan
Tiễn tàn đông ngổn ngang
Tiếng lòng vơi tê tái
Hương xuân lùa êm ái
Gợi chút mùi hân hoan
Xuân tình kéo miên man
Khẽ chạm vào ray rứt
Thế nhân, hồn thổn thức
Mơ màng lối yêu đương
Nơi mờ xa viễn phương
Vẫn hường xuân thắm thiết
Đào anh còn da diết
Cô đọng áo tơ vương
Dù xuân bước tha hương
Vẫn đượm màu Cố Quốc
Ánh vàng mai phảng phất
Ngây ngất lòng tha nhân!
Kim Minh