nhân quả luân hồi
Tác giả:
Nguyễn Tâm
Ta sinh ra cõi này. Sự đời trớ trêu thay. Kẻ chịu kiếp ăn mày. Người giàu sang võng lộng. Kiếp người là giấc mộng. Thoáng phút chốc xa rời. Nhân gian khéo gọi mời. Tham, sân, si, tội lỗi. Nhưng mấy ai sám hối...
|
nghinh xuân
Tác giả:
Nguyễn Tâm
Ngọt ngào hương xuân, về muôn lối. Rũ sạch hồng trần, đón tiết xuân. Cành cao lộc mới, khoe sắc thắm. Nhân gian trở mình, cùng nghinh xuân. Xuân đến bên đời, xuân lả lơi. Mộng thấy hồn xuân, như gọi mời. Nàng xuân...
|
ngôi nhà hạnh phúc
Tác giả:
Nguyễn Tâm
Nửa trái tim ơi xin hãy mau về tới. Cho ngọn lửa hồng sưởi ấm những đêm thâu. Hạnh phúc nơi đâu mơn nhẹ mối tình đầu. Trong căn nhà nhỏ đượm xanh màu tình ái. Chuyện cổ tích nào trái táo thơm vừa hái. Để cho hai người...
|
nghiệp chướng thế gian
Tác giả:
Nguyễn Tâm
Thức đêm mới biết đêm dài. Ở lâu mới biết ai tài ai không. Thời này suy nghĩ mà trông. Con heo biết sủa con công biết trèo. Anh hùng vài đứa lèo tèo. Còn nhiêu cóc nhái chó mèo tứ tung. Miệng đời tụi nó cứ phun. Dín...
|
nhân tình đen bạc
Tác giả:
Nguyễn Tâm
Ngồi nhìn cái sự thế gian. Trò đời ngẫm nghĩ chẳng màn tranh đua. Ham chi kẻ thắng người thua. Tạo bè nhóm lủ hợp hùa hại nhau. . Hỏi lòng tình chỉ thêm đau. Họ hàng thân thuộc giàu nghèo ghét ganh. Có tiền chị chú dì...
|
nhớ cố hương
Tác giả:
Nguyễn Tâm
Nhớ cố hương nhớ làng quê đất tổ. Thầm gọi bao lần trong giấc ngủ mơ. Con bơ vơ nơi xứ lạ mong chờ. Lòng canh cánh ngày về luôn ấp ủ. Quê hương ơi tình non sông nhắn nhủ. Ai đã từng được ru ngủ ngày thơ. Hay lắng nghe...
|
nhật thực
Tác giả:
Nguyễn Tâm
Khi màn đêm che khuất đi ánh sáng. Cả bầu trời như thể là tối tăm. Mọi sự vật rơi vào sự lạnh căm. Thời gian lại trôi qua thật lặng lẽ. Cảnh ban ngày bổng dưng tối buồn tẻ. Nơi hào quang chợt bị mẻ một bên. Dù ánh dương có...
|
nguyện cầu hòa bình
Tác giả:
Nguyễn Tâm
Đâu rồi hình ảnh bình yên. Để còn những lớp người hiền thế gian. Nhìn xem mọi thứ nát tan. Máu loang khắp chốn kẻ tàn phế chân. Chạnh lòng nao núng phân vân. Bấy nhiêu người chết bao phần thịt xương. Cũng là nhân loại thân...
|
ngộ yêu
Tác giả:
Nguyễn Tâm
Cần chi lắm bao nụ hôn nồng cháy. Rồi mau phai như buổi nắng ngày đông. Đến rồi đi hối hả những đêm nồng. Từng hơi thở cõi lòng nào chưa dứt. Yêu nhau chưa sao mới nhìn háo hức. Vài đôi câu đường mật đã vội trao. Tàn cuộc...
|
nhớ mùa nước nổi
Tác giả:
Nguyễn Tâm
Thương quê hương qua mùa nước nổi. Mái tranh nghèo đời khốn khó gieo neo. Gập ghềnh cầu tre nước dâng sau ao bèo. Khói lam chiều hòa tiếng gió mưa giông. Con đi xa nơi quê người xứ lạ. Ray rức trong lòng tình quê vẫn chờ...
|