thương mẹ
Tác giả:
Nguyễn Tâm
Thương mẹ tuổi già tóc bạc phơ. Cả đời chăm sóc đàn con thơ. Thân gầy lưng yếu đôi chân mõi. Mặt nám tay run mắt đã mờ. Con lớn đứa thì đi mỗi ngã. Cháu còn nhỏ dại đứa lơ ngơ. Nuôi con hòng chờ con báo hiếu. Nhưng số...
|
thu sầu
Tác giả:
Nguyễn Tâm
Lại một mùa Thu đến vội vàng. Chiều buồn chút nắng muộn màng sang. Đâu đây chiếc lá ngoài sân vắng. Gọi gió mơn man phía cuối làng. Tiếng dế bên hiên còn ngái ngủ. Tâm tư thổn thức chuyện dở dang. Thu về gợi nhắc người...
|
thương vợ
Tác giả:
Nguyễn Tâm
Đêm xuống thâu canh nhớ vợ nhà. Vì chồng nàng phải chịu bôn ba. Công dung dâu thảo tròn đức hạnh. Đoan chính hiền lương chỉ vợ ta. Bởi số bến trong nàng chẳng thuận. Thương ta bến đục lấy chồng xa. Nữa đêm nhớ vợ lòng...
|
thuyền duyên đạo
Tác giả:
Nguyễn Tâm
Phật trời đạo pháp soi chung. Khắp nơi dương thế mong cùng chúng sanh. Đồng tu một kiếp cho nhanh. Luân hồi sống chết hết hành tấm thân. Dòng đời như sóng trào dâng. Lên xe xuống ngựa bao lần nhiều phen. Vui buồn...
|
thu nhớ em
Tác giả:
Nguyễn Tâm
Chiếc lá úa vàng ngày thu năm ấy. Tưởng như đã tàn lạc giữa thinh không. Hạt mưa còn rơi mênh man cõi lòng. Chợt mơ về em tình yêu ngây dại. Thuở trước và nay còn chăng hiện tại. Em mơ những chiều anh lại kề bên. Thủ thỉ...
|
thư tình cuối
Tác giả:
Nguyễn Tâm
Đừng xa anh khi tình ta chưa trọn. Hướng cuộc đời mình còn vẽ tương lai. Dẫu ngày mai chông gai vẫn miệt mài. Xây hạnh phúc xin em suy nghĩ lại. Em biết không tình yêu này hiện tại. Qua bao ngày ngang trái mới thành...
|
thư xuân gửi mẹ
Tác giả:
Nguyễn Tâm
Tết năm nay con không về quê được. Chắc sẽ buồn xuân vắng tiếng mẹ yêu. Nằm nghĩ suy con nhớ mẹ thật nhiều. Vài câu chúc bao nhiêu cho vừa đủ. Mẹ kính yêu nghe lời con nhắn nhủ. Tuổi đã già thiếu ngủ đừng âu lo. Bao mùa...
|
tiễn mẹ
Tác giả:
Nguyễn Tâm
Lời từ biệt con thơ chưa cạn tỏ. Mẹ đi rồi bỏ ngõ lối riêng con. Ngồi nơi đây nỗi thương nhớ đong đầy. Tình mẫu tử ai cùng con san sẻ. Xuân năm nay chỉ còn mình con trẻ. Nén hương lòng con vẽ mẹ trong tâm. Một đoá hoa rơi...
|
thu vắng em
Tác giả:
Nguyễn Tâm
Từ lúc anh đi đã bao mùa. Hàng cây im vắng tiếng thu xưa. Người em gái nhỏ vừa đôi tám. Nhẹ bước sang thu ngỡ dại khờ. Ngày ấy tiếng yêu sao lớ ngớ. Tình còn ngây dại hóa ngu ngơ. Mộng đời trao vội chừng như thiếu. Xào xạc...
|
thu nhớ
Tác giả:
Nguyễn Tâm
THU NHỚ. Tháng chín trải hương chiều theo gió rích. Để mùa rơi như đùa nghịch quyện vào. Sợi nắng cài lung linh tựa ngàn sao. Hồn thu lạc bỗng cồn cào da diết. Chắc tại bởi nàng hạ sầu ly biệt. Cho mùa tràn tha thiết...
|