Poem logo
Poem logo

chiều sám hối

Tác giả: Thiên Ân
CHIỀU SÁM HỐI
Chiều sám hối môi run bần bật
Con đường xưa phảng phất nỗi niềm
Cuộc đời hằn dấu chân chim
Từ bi , bác ái đắm chìm nơi đâu ?

Chiều sám hối buông câu lơ lửng
Ngày đôi ta chập chững ngõ đời
Đôi môi ửng đỏ đôi môi
Nụ hôn mười tám ra khơi năm nào ?

Chiều sám hối rì rào chiếc lá
Em có về tuổi hạ mùa thi
Nhớ mùa phượng vĩ thầm thì
Dấu chân kỉ niệm vội ghi bến lòng

Chiều sám hối hư không mọc cánh
Chuỗi ăn năn , ghẻ lạnh đắp mền
Tội tình đày ải gọi tên
Mong manh sương khói , mông mênh tuổi đời

Chiều sám hối đứng ngồi không vững
Có một thời tùy hứng mặc ai ?
Ô hay , sức ngựa đường dài
Một mình rong ruổi phôi phai bóng chiều

Chiều sám hối đìu hiu gió lạnh
Cơn mưa sầu ảo ảnh giăng dây
Tự tình nằm mốc đắng cay
Ve ra rả khóc , khóc hoài nghìn năm

Chiều sám hối tím bầm giọt nhớ
Ta về vùng than thở tạ từ
Đâu là thực , đâu là hư ???
Hoàng hôn khép lại ai thư thả hồn ?

Chiều sám hối bào mòn thân thể
Ơi thời gian dâu bể , bể dâu !
Trăm năm phương thuốc nhiệm màu
Thoáng nhìn song cửa bóng câu mịt mờ
Ngày 5/6/2021
Thiên Ân ( Bình Dương )

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm