từ anh là biển muôn trùng
Tác giả:
Rêu, Cao Hoàng Từ Đoan
T ừ a n h. Là biển muôn trùng. Em đi tìm lại ngày xưa. Mỏi con đường cũ chân vừa lướt qua. Em tìm.. dẫu một cành hoa. Từ sương trong biếc nở ra đóa sầu. Em ngoái lại phía chân cầu. Người muôn trùng bóng thấy đâu...
|
xanh xao nỗi nhớ..
Tác giả:
Rêu, Cao Hoàng Từ Đoan
X a n h x a o n ỗ i n h ớ ! Khi xa nhau nhỏ cố tình không khóc. Sao chiều nay thổn thức vỡ thành lời. Và buổi ấy, anh hứa gì anh nhỉ.. Ước nguyện gì riêng cho nhỏ mà thôi! Anh đã đến tự lúc nào anh hở? Sao đêm...
|
về trong sa mù
Tác giả:
Rêu, Cao Hoàng Từ Đoan
Thương con nắng vỡ chiều nay. Khép băng trinh hạ mở ngày đón thu. Chiều nay, nghe một âm ru. Nghìn trùng về giữa sa mù - mưa bay. Mai về trả gió cho mây. Quanh co đứng giữa chẳng hay trời chiều. Thoáng buồn mấy nét đăm...
|
về thôi...
Tác giả:
Rêu, Cao Hoàng Từ Đoan
về thôi ngày đã sắp tàn
hoàng hôn hiu quạnh thắp nhang một màu
về thôi, về phía không nhau
bóng ta trượt đổ lên sầu chia phôi
12.06.2009
|
tự cảm
Tác giả:
Rêu, Cao Hoàng Từ Đoan
Ngoài kia đêm đã qua. Trăng ngà không còn nữa. Hồn em gió mưa sa. Thèm vòng tay, vai tựa. Ngoài kia gió đi hoang. Từng cơn run run lạnh. Hồn em bật tiếng vang. Xót chút tình vô hạnh. Và đường xưa biệt bóng. Anh nơi nao...
|
ừ phải rồi mình đã hết yêu nhau?
Tác giả:
Rêu, Cao Hoàng Từ Đoan
Xin cám ơn người cho em biết hoài mong. Đêm nức nở tàn đêm mòn mỏi đợi. Tình thoáng chốc đến, đi lần qua vội. Và cuối cùng em nhận lấy hư hao. Ừ phải rồi mình vĩnh viễn mất nhau. Lặng lẽ chiều nay.. em khóc hờn lặng...
|
về..
Tác giả:
Rêu, Cao Hoàng Từ Đoan
Tưởng rằng xanh. Mãi còn xanh. Bụi thời gian nhấn tròng trành xô ta. Về thôi, sương rụng ướt da. Lòng chiều ướt chuyến xe qua nhọc nhằn.. Về thôi, bóng ngả tối sầm. Cõi âm nao nức. Cõi trần khuyết hao.. Về...
|
vô đề....
Tác giả:
Rêu, Cao Hoàng Từ Đoan
người ơi, trời sắp chiều rồi!
nắng bâng khuâng.. rụng quanh đồi hoàng lan
có ai về nhớ ghé ngang
vớt dùm em chút miên man cuối ngày
|
xa cổng thiên đàng
Tác giả:
Rêu, Cao Hoàng Từ Đoan
Ta chìm trong cõi ta riêng. Mơ, ưu tư.. mắt khép huyền dung nhan. Xa xôi quá cổng thiên đàng. Thì thôi cúi mặt lặng thầm, chào nhau.. Ta nằm nghiêng, cõi ta đau.. Gầy như cọng cỏ nhuốm màu sương phai. Một mai xin nhớ.....
|
vui đến vô biên
Tác giả:
Rêu, Cao Hoàng Từ Đoan
Đời vui quá phải không anh? Nên em tỉ mẩn chép thành bài thơ. Ngồi đây nghĩ chuyện bâng quơ. Sợ rồi hoang phí từng giờ trôi qua. Đời vui, vui đến thế là.. Muốn nghe anh nói thật thà đôi câu. Tiếc gì ta tiếc gì nhau. Đời...
|