Đứng sừng sững giữa trời Bốn bề đã sẵn gió Quạt ai vậy, chuối ơi Mà xoè nan ra đó?
Nở vàng xuyên sương khói Muôn cánh trôi bềnh bồng Giữa đồi, hoa ngẩng mặt Gọi tên Qùy, kì không?
Lá cành rủ xuống che thân Chẳng bung dù, toả bóng râm cho đời Đừng hư thế nhé, cây ơi Hãy như em : tập vì người vì nhau.