sầu nhân thế
Sầu Nhân Thế
Chiều tàn dõi mắt giữa xa khơi
Gió lộng từng cơn thấm lạnh đời
Biển nhớ cuồng điên dâng sóng vỗ
Trời buồn lặng lẽ trút mưa rơi
Bao lần tang hải đày nhân thế
Mấy bận phong ba phủ kiếp người
Kẻ khổ ngày đêm ru ước mộng!
Người giàu rồi cũng khóc chơi vơi
Viễn Phương