a--- để tôi ở lại
ĐỂ TÔI Ở LẠI
Người về nơi ấy hôm qua
Để tôi lại với chiều tà ngàn sương
Biết lòng không vướng cũng vương
Gió còn thương giữ chút hương lối mòn
Ngàn thông chiều xuống nhạc buồn
Cung trầm chẳng biết bởi nguồn cội đâu
Ngàn hoa gắng gượng khoe màu
Bướm buồn chẳng đậu sợ sầu sương giăng
Chiều nhớ ai bạc vầng trăng
Trăng nhớ ai chiều chưa tàn vội lên
Chạnh buồn làm cảnh chông chênh
Xin Đà Lạt hiểu nổi nênh lòng này.